vietnamese

00:23-00:25
Xin chào mừng tất cả các khán đoạn của Vietcetera

00:25-00:28
Chúng ta đang đến với Habership trong chuyên đề 10 Bedships

00:29-00:35
Có một câu mà thì mình rất là thích của người dẫn chương trình nổi tiếng là David Letterman.

00:36-00:39
Ông có một cái series tên là My Guess No Need Introduction.

00:40-00:43
Thì đây cũng là tham vọng của con, mong ước của con.

00:44-00:48
Đấy là được cho chuyện với những vị khách mời mà không cần phải giới thiệu với họ nữa.

00:50-00:55
Bởi vì cuộc đời, sự nghiệp hay câu chuyện của họ đã nói rất nhiều.

00:55-01:02
Cái điều quan trọng hơn là đến tay những khán giả của Vietcetra Nha Sao.

01:03-01:05
Các bạn nghe một câu chuyện thì thấy điều gì.

01:06-01:11
Thế mình cũng chỉ cố gắng như cái vai trò người cầu nối,

01:12-01:18
luôn luôn chịu áp lực của việc là có thể một kể một tình tiết gì mới không,

01:18-01:21
có thể học được cái điều gì mới không.

01:22-01:28
Với thì chúng ta sẽ xin được viên dựu chào đòn cô Tôn Nữ Thị Ninh đến mấy tháng mặt xếp ạ.

01:29-01:34
Xin chào, tất cả mọi người, các bác, các ấn trí và các bạn.

01:34-01:36
[Music]

02:03-02:07
thì mình có nhiều cơ hội gặp cô một cách giám tiếp.

02:08-02:12
Đầu tiên phải kể đến là cái cuốn sách của cô từ năm 2015.

02:13-02:14

  • Tương Dhi và Chia Sự. – Long lắm rồi.

02:15-02:20
Con cũng biết là cô chuẩn bị tại ba, trịch sửa, không ạ?

02:22-02:26
Thêm cả cái tập 2 chứ tại vì trong khoảng 10 năm qua thì

02:27-02:32
có là tích lụi, chía sẹ và phạc ngôn nhiều lắm.

02:33-02:39
có sự cập nhật. Cũng rất nhiều lần con được nhìn thấy cô trong cảnh ngà.

02:40-02:45
Con còn làm cái chương trình về cho đại sự quán ốc, lãnh sự quán ốc lúc bây giờ.

02:46-02:49
Cô có nói một câu mà đi theo con rất là nhiều năm.

02:49-02:54
Đấy là cái vai trọc phụ nữ luôn luôn bị đóng là người xuất sắc số 2.

02:56-03:01
Con nhớ câu đó. Nói chung là rất nhiều lần mình giãn tiếp tập cô,

03:01-03:02
chế chiên, đối thoại trực tiếp.

03:03-03:06
Và con phải thủ thức, ngày em qua con phải tâm sự một bạn đồng nghiệp

03:06-03:09
ở VTV là gặp những người như Cun Ninh rất là dùn.

03:11-03:14

  • Tại sao phải dùn? – Con không biết, con cảm thấy…

03:17-03:20
thì nó… và bạn con có khen là làm nghề bao nhiêu năm

03:20-03:23
đi phỏng vấn khách mời mà vẫn dùn thì nó là cái quý.

03:23-03:27
Nên con muốn hỏi cô là trong cái sự nghiệp của cô ấy,

03:27-03:30
Cô thường có phải dùn lúc nào không?

03:30-03:31
Và lúc đấy cô làm gì?

03:32-03:35
Rùm đây là hiệu theo nghiệp bóng.

03:36-03:45
Chứ làm gì mà vừa qua cái tội thiểu niên mà còn dùn ra mặt thì

03:45-03:49
thì cả đời tôi chưa bao giờ dùn ra mặt theo kiểu đó.

03:50-03:53
Còn dùn bên trong thì ai cũng có dùn bên trong cả.

03:54-03:56
Vấn đề là tại sao dùn?

03:57-03:59
Có đá để mình rôn không?

04:00-04:05
Và khi mà đã rôn rồi thì hình đòi hỏi là gì?

04:06-04:09
Bình đáng là kinh thể gì? Bối cản gì?

04:10-04:19
Và thật thức, hủy cơ, hình là ước vòng vào bộ tiêu cao xa là cái gì mà khiến cho mình rôn?

04:20-04:23
Tại vì khi khai niệm rôn thì có thể là bị sợ.

04:23-04:29
Nhưng mà Rún cũng có thể là hôi hộp là mình sắc sửa giắt một cái trần mà mình rất là tiết thủ,

04:29-04:31
chắc cũng phải mình bị đe rồi.

04:31-04:35
Nhưng mà nó tấn cao cho mình, mình có vương lên nổi không?

04:35-04:41
Và mình từ đặc một tiền tiêu, mình có đặc cách suất sắc được không?

04:41-04:46
Tôi nên kể khải niệm Rún thì tôi thì chắc ai cũng có Rún,

04:46-04:49
chỉ có là mình sửa lý với nhau, ra chào.

04:50-04:54
Thì tôi thấy kiểu rút là chuyện bên trong là bình thường.

04:55-04:58
Đúng nên ra đần mà rút ra bên ngoài là tiêu thôi.

05:01-05:03
Chứ còn được phép được rút bên trong thôi.

05:04-05:10
Rút bên ngoài thì đã là thật yêu, thật chỉ thật, có thể là thật bài.

05:11-05:16
Nhưng mà con kiểu rút là rất là con người, có vui thép nào mà không rút đâu.

05:16-05:18
phải là kì vui, vang xa, vang thật.

05:19-05:21
Vang xa, vang thật thì lúc lúc có thể rôn.

05:22-05:25
Thì nếu quay trở lại tôi có bao giờ đã từng rôn,

05:25-05:28
hôm thì chắc cũng có, nhưng, nhưng.

05:28-05:33
Tôi cũng phải nói cho nó có chính xác hấp.

05:34-05:36
Chưa bao giờ rôn đến kỉ mức là rôn.

05:37-05:40
Bằng thật xác, được mặt tiếng Hà cái đó thì

05:40-05:42
tôi phải có ai nhìn bên rôn.

05:42-05:47
Mình không biết, chỉ còn mình nghĩ rung của mình,

05:47-05:49
yêu có thì ở bên trong.

05:50-05:52
Sát trầm tôi là các loài tránh.

05:52-05:55
Tôi chưa bao giờ rung vì sợ.

05:57-05:59
Còn rung là vì mình nghĩ,

06:00-06:04
một tiêu đặc sát rất là cao, rất là khoảng trọng, rất là thất thức,

06:06-06:08
liệu phải làm thế nào đây.

06:08-06:19
Tất nhiên là, nếu có cái rung đó là cái căng thẳng hơn, cái căng thẳng về ra trận như thế nào,

06:20-06:27
để thẳng là tuột nhất và không thẳng hẳng thì giảm thiểu cái mức đội thua.

06:29-06:36
Tại vì thật sự thẳng và thuê điều tương đổi trong cuộc đời,

06:37-06:40
thông mọi tin hủ, mọi đổi tường,

06:40-06:46
đó là một kỷ kết luận của tôi sau bao nhiêu năm rộng và làm việc,

06:46-06:50
không có thẳng nời nào là 100% cả,

06:51-06:57
mà không có trả có thất bại nào, hoàn toàn 100% cả.

06:57-07:04
cuộc đời nó phút tạp, nó rất là hộn hợp, nó không có vua.

07:05-07:08
Cuộc đời nó không có vua tưởng gì cả, than thương.

07:08-07:14
Đời là thôi, thưa phạt ngôn thì đó khi nghe có hỏi quả quyết,

07:14-07:20
nhưng mà thật sự đóng kỳ cảm nhìn, mọi việc tình huống,

07:21-07:24
tình hình, những người xung quanh, những đội tư,

07:24-07:26
Thế là đổi tác, là bạc vệ,

07:27-07:30
người thân thì phải diêng nhận nó rõ nét.

07:31-07:33
Nhưng mình nhận thức phải biết

07:35-07:36
khi tương đổi hoa,

07:36-07:39
nhưng lại không có cái gì là “absolute”.

07:40-07:41
Thế là đổi hoa,

07:41-07:43
vừa mình phải thấy ngay trông, mình phải thấy kiếm

07:43-07:45
không có cái chuyện trăm phần trăm bao giờ,

07:46-07:47
không có trăm phần trăm,

07:48-07:51
thì đương nhiên tương đổi làm sao khi tương đổi nó cao.

07:51-07:54
Trước nổi thất thì mùa mùa rồi,

07:54-07:58
rồi đó, thay thể đạt được cái tương đối cao.

07:59-08:02
Chứ không có thể bạc tôi phải thẳng 100% trời,

08:02-08:03
cái đó là không có.

08:04-08:07
Có cuộc sống, có đời, có ngoài học,

08:08-08:11
cái cả tâm quốc gia thử nghiệm trong ngoài giao.

08:12-08:14
Absolute victory có không?

08:14-08:15
Không có đâu.

08:16-08:17
Chỉ có relative victory.

08:17-08:21
Có những cái relative tương đối đó phải tương đối cao.

08:21-08:23
miệng phấn đâu để cho nó tương đổi cao.

08:24-08:27
Sát nhất và kìa, tiệc đổi có thể.

08:28-08:28
Cảm ơn.

08:29-08:30
Thế đại thể.

08:30-08:31
Đại thể,

08:32-08:35
thì thương duyên của mình

08:36-08:39
nói như vậy cho nên nó cũng giúp mình

08:41-08:42
vừa qua những tháng trâm,

08:43-08:44
những khúc khuyểu

08:44-08:47
là thấy mình vẫn có khỏe.

08:48-08:48
Ừm.

08:51-08:58
Cô tuyên bố về dự án, giệm đàn, Việt Nam thời khắc viện là dự án cuối cùng của cô.

08:58-09:01
Bây giờ từ lúc cô đã thay đổi mà, cô có thay đổi mà.

09:02-09:02
Không, không thay đổi.

09:02-09:04
Cô có biết sách thêm rồi các thứ thì nói.

09:04-09:09
Không, sất thì cô sẽ viết cái mà cô đang làm là tập hợp lại.

09:09-09:13
Thì cô đã tập hợp cho đến 2015.

09:14-09:20
Tại bản kịch đó mình sẽ tập hợp tiếp một khập niên nữa là 15 đến 25.

09:21-09:27
Thì thật sự ở trong cái bài đó, bài viếp, bài phòng bận,

09:28-09:34
thì nó cũng ham chữa những cái thống điệp, những cái chiếc xe,

09:34-09:38
phụ minh với những đối tương hệ rất là khác nhau.

09:38-09:45
Có thể là đối tác, đối phương, bạn lời phụ nữ nói chung thanh, nói chung,

09:46-09:49
vấn vấn thêm, thêm mình nghĩ,

09:50-09:58
cái đó là gợi lại cho mọi người đặc biệt cho tụi trẻ.

10:06-10:08
Ông tỏa mò là khi cô viết thì…

10:09-10:14
Cô khác gì khi cô nói chuyện, chia sẻ…

10:15-10:23
Từ duy những cái phương pháp khác, khi cô viết cô có dùng một người khác hay không?

10:24-10:27
Không, chính cô không phải… tôi không phải là nhà văn.

10:28-10:31
Để môi tức cô cố đi nữa thì nó cũng chạy hấp dẫn hơn đâu.

10:32-10:34
Nhưng con thấy cô từ người ước cách cô dùng rất là hay.

10:35-10:44
Vâng không? Chỉ kể đó, mình phục nhận là mình có cái gọi là cái khíu về trường thông kinh nghiệm của chuyện thầy mình,

10:45-10:54
của các bàn bên trường thông. Thì giữa kể đó là chúng ta cùng chúng kể nghe mặc dù mình hướng đổi kính ngủ trường thông chính thức.

10:54-11:06
Vì ở cục Hệ luôn là trong việc ngòa dao thì có những trục chúc môn và chức nắng nghiêng nhiệm đó.

11:06-11:08
Thì như vậy là gì?

11:09-11:15
Ở những nhà chức lực vàch, chụ trương, đương lỗi, chụ trương chính sách đó.

11:16-11:22
Đó là một vế của chức nhà ngòa dao là họ làm trong policy planning vấn vấn rồi.

11:23-11:26
Rồi có những người chuyên về đàm phạc,

11:26-11:28
thì đàm phạc thì đàm phạc có nhiều kiểu đàm phạc.

11:29-11:31
Đà phương, sông phương rồi,

11:31-11:34
đàm phạc với những nổi dung chuyến đề,

11:34-11:37
đàm phạc để thiệt lập quan hề, vâng vâng.

11:37-11:39
Những hình thức rất khác nhau của đàm phạc.

11:40-11:45
Rồi có một tìm vế của ngoại giao hiện đại

11:46-11:47
mà về rất là quan trọng.

11:48-11:51
đó là trường thống và là ngoại giao

11:52-11:56
đối cùng với công chúng, public diplomacy.

11:57-12:02
Thì cái này nào cặng với cái mình ta gọi là sức mạnh mềm

12:03-12:06
thế là sức mạnh thống minh gì đó

12:07-12:12
Smart Power, Soft Power, Smart Power

12:12-12:15
thì như Maki có lẽ điều

12:15-12:21
Hỏi tôi cố đắng lại sợ trương trong khi cam nhá trên mặt trằng đối ngoài sợ trương.

12:23-12:28
Tôi thấy là tôi thị hiểm rọt nén nhất và hiểu quả nhất là gì?

12:28-12:34
Thì chắc phải là public diplomacy, gọi là ngoài giao công trung và trung thông.

12:35-12:38
Vệ đó là vệ tôi và huy hiểu quả tốt nhất.

12:40-12:54
Thì, thì đấy, có cái ảnh nhà bảo Dan Snyder của Sát Hoa Semmerkering News, và vẫn bên lúc mình đang ở bác đời ngoại khu khỏi.

12:55-13:03
Chỉ sau đó, ảnh tác vào việc bài là “A surprising voice for New Vietnam”.

13:05-13:06
là nhiều Việt Nam.

13:08-13:11
Hãy là “surprising voice” là gì?

13:11-13:13
Có những cách tới nói hạ không có giống.

13:15-13:20
Cái cách trung thống của các là người Phạch Ngon hay người Đại diện.

13:20-13:23
Cái cách nói nào làm cho ông ngạc nhiêu.

13:24-13:28
Thế thứ kịp điểm đó là đại khắc điển có lẹn

13:28-13:34
Nếu nổi đến năm hiểu nào trong lịch vực rất trồng của các chị năm,

13:35-13:38
ngày niệm ngoại giao thì chắc có một lúc kết lại mặc sâu tới.

13:39-13:43
Tôi phụ đoàn phản cướng đổi có hiệu quả, nhưng rất là về nhân quyền.

13:45-13:52
Nhưng mà điệu phạch tròn mô tươi thì tôi phải kết lần chắc về trường thông.

13:52-14:04
Nó là một cái băng đặt thùng lời cho thử tư của hoạt động đối ngoài của tôi.

14:04-14:11
Tại vì tôi đã tham gia cái kênh ở Đạt, kênh chính phủ nhà nước của mặt giao trên phút hồi.

14:11-14:21
Từ khi tôi nghĩ hiếu thì tôi ra, tôi tham gia có là cái, là tình viên bản là đổi ngoài nhân dân mà tình ăn và là public diplomacy.

14:21-14:26
Thì như vậy là 20 tuổi gần, hông 18 năm tôi nghĩ hiếu rồi.

14:27-14:31
Thì rõ ràng là tôi cũng với cả về nước tôi ở cả 4 cân.

14:32-14:33
Tôi không có vấn đề gì cả.

14:34-14:39
thì sợi chỉ đỏ xuyên xuất thì tôi nghĩ là

14:39-14:43
là vì tôi có thể có cái năng hiểu

14:43-14:47
giống về chủ công, mà tôi nghĩ là

14:48-14:51
Việt Nam rất cần phải đó.

14:52-14:54
Tại vì đó khi mình làm được đấy,

14:54-14:57
nhưng mà mình giỏi thiệu, mình nói, mình kể

14:58-15:02
về ít quá, ít quá, hãy là vùng về,

15:03-15:11
không chỉ thời, cho nên tôi vì thôi thì có lẽ niểu để tiếp tục đọng góp cho việc nắm nói chung

15:11-15:15
thì chắc tôi nên focus cho nên tập trung vào cái vệ này.

15:16-15:22
Và có phần là bôi dựng, giúp bôi dựng một đồ ngụ Việt Nam speakers.

15:23-15:25
Việt Nam speakers trong đầu tôi là gì?

15:26-15:30
Nhật người trẻ, tại vì phải tiền ăn chuẩn,

15:31-15:34
và tiềm pháp truận, có thể đào đào.

15:34-15:37
Thôi rất muốn chia sẻ cái hiểu biểu và kinh nghiệm của mình.

15:38-15:41
Ở đây thì tôi kể luôn, để thế giả thích là

15:42-15:45
đây là cái vụ khí, cần phải được xác định

15:47-15:51
và tôi lường bản thân để sử dụng nó có yếu quả.

15:52-15:55
Các tế khả lâu lắm rồi, vụ phải môi mấy năm.

15:55-15:58
Anh đây viết thái 2 lần có phía đó.

15:58-16:04
Thì anh này thành viên của World Presidents Organization.

16:05-16:09
Tổ chức toàn cầu bộ cá trụt kỳ công ty,

16:10-16:11
thấy là họ vào Việt Nam.

16:12-16:15
Thì anh đi với thái mời mình,

16:16-16:18
có nơi nơi có phạt biểu cái opening dinner,

16:19-16:20
muốn họ gì về Việt Nam,

16:20-16:24
phụ cứ nói để cho họ justify,

16:25-16:27
để cho họ biết là

16:27-16:33
Tại sao đến với Việt Nam là đúng chỗ rồi, đúng lúc rồi?

16:33-16:36
Thanh thư nói cách khác, “perception”

16:36-16:38
Đấy, có một nhà chín doán thôi,

16:39-16:41
“Nói thì đi mời tôi đi nói về Việt Nam”

16:41-16:44
Đúng, đúng theo kiện nhỏ, ổng cảm thấy là

16:45-16:49
mình sẽ đưa ra một cái holistic picture

16:50-16:53
Để cho người ta đến với Việt Nam,

16:53-16:54
và tâm

17:24-17:35
Một mỏa y nói, đi trong đó có vua của vợ, vua hoang hầu, của Jordan, kiểu như thế,

17:35-17:44
rồi có Carly Fiorina là CEO của HP Hewlett Packard. Thế thì mấy ba chỉ có 3 phút.

17:44-17:46
Tại vì khi set up,

17:48-17:49
Điểm lược d

18:17-18:21
thì mình phải lấy lại những cái “not

18:47-18:50
Thì công ty, si yêu, công ty tập loạn lớn,

18:50-18:54
rồi các nhà bảo hàng đầu, rồi các scholars of academics,

18:54-18:58
đại thị thành phần, và là tối ưu và siêu.

18:59-19:01
Cơ hội cho Việt Nam, cho phải cho mình đâu.

19:01-19:06
Cho Việt Nam, cho anh cảm thấy các thằng đêm hôm đó là luyện nha,

19:06-19:08
bình thường hôm đó là luyện đâu.

19:08-19:10
Mà luyện sao để đứng vượt bị cắt?

19:10-19:13
Đấy cắt là bất kì cắt lại nổi, không kịp đọc tắt lại.

19:13-19:18
Thành thự là đúng 3 phút lập đi lập lại trong nô hô làm cho…

19:19-19:24
và kỳ thắc lái mình chọn nắm đó đến 2004 nhá.

19:25-19:30
Mình chọn là “put Vietnam on your radar screens”.

19:32-19:36
Hà Mỹ tâm ngẩm của các bạn đến nhà báo là

19:36-19:40
đồ tư, nhếng kiểu, gì gì đó.

19:41-19:42
Thành thử là…

19:44-19:45
Các bạn trẻ.

19:46-19:50
Đối khi họ tưởng ăn mặc dân sau, ai contact cái đó thì

19:50-19:53
rất nhiều bạn có chung muốn để làm cái đó.

19:54-19:55
Nhưng cái đó là cái vỏ.

19:55-19:58
Còn cái ruột ai hỗn điểm cái ruột cho các bạn trẻ.

19:59-20:01
Máy cái hỗn điểm cái ruột này

20:02-20:03
phải chịu khó,

20:04-20:04
đồng nào.

20:05-20:07
Rồi niến kiểu rồi, tim hiểu rồi,

20:08-20:08
làm thự.

20:09-20:11
Đó, không dễ đâu.

20:11-20:20
Đi về lấp những cái ký mây sách là một cái mà các bạn trẻ phải bầm tấm và phải tìm hiểu.

20:21-20:24
Chắc con nóng càng thì trả ra mây sách gì ra ôn đâu.

20:26-20:27
Chắc con hỏi về ký ruột đẹp tĩ.

20:30-20:32
Trong cái diện đàn Việt Nam Thầy Phức Việt,

20:33-20:37
con thấy cô nhát đến một cái gọi là áp lực hội nhập.

20:38-20:43
Tương là những bạn trẻ, thế giới cũng phát triển nhanh quá

20:43-20:48
và thậm chí là những bạn ở những vùng quê xa xôi đến thành phố lớn

20:49-20:51
cũng gặp cái áp lực đấy, đừng nói đến chuyện ra ngoài quốc tế.

20:53-20:54
Nhưng đồng thời cô cũng nhắc đến cái…

20:55-20:59
cũng đang cái thời cả thế giới đang có cái phản xã tự vệ dân tộc.

21:00-21:02
Thì con đặt 2 cái này.

21:03-21:06
Con muốn các bạn ấy, mình đang nói về cái ruột của các bạn trẻ.

21:08-21:09
phải hiểu mọi thứ sâu sắc.

21:10-21:14
Nhưng nếu nó có một cái hơi luồng nó hơi mâu thuẫn,

21:15-21:21
nó vừa ám lực là phải hội nhập, nhưng phải vừa phản xã trong việc là dân tộc.

21:21-21:24
Thực ra cái thời điểm này chúng ta đặc biệt là năm nay,

21:25-21:28
cái tinh thần dân tộc là con thấy các bạn trẻ là

21:28-21:30
cũng được cái sự ổ trợ của chuyên thông.

21:30-21:35
Các bạn được vây quanh bởi không khí lịch sử bởi tinh thần dân tộc.

21:35-21:41
Vâng thấy tự phía, chính phủ nhà nước cũng làm rất nhiều câu phong chào để mà truyền thông hoạch mẽ.

21:43-21:50
Đấy thì con không biết là khi mình mô thuẫn cái này sẽ giải quyết như thế nào?

21:50-21:52
Khi rõ ràng nó vừa có áp lực mà nó vừa có.

21:53-21:53
Nó là cơ hội.

21:53-21:59
Cái này thì cái này mẹ mẫu nghề nghiệp đổi ngoài và ngoài giao của mình là

21:59-22:03
điều lấy kỷ lăng kỷ toàn cầu global perspective.

22:03-22:16
thì phải nhìn biết những cái xu hướng có lúc còn ngầm và có lúc là nó trội dày,

22:17-22:23
công khai và thể hiện bằng những việc hay và những việc ôm cùng, dợ và nguy hiểm.

22:25-22:32
Những cái gọi là phong trao dân tủy populism là một cái thể hiện đó.

22:33-22:38
Trong lúc là một số người ở Nhật Đức, Nhật Việt Nam đã phát triển.

22:39-22:43
Cứ nghĩ mơ ngồng với toàn cầu hóa, mình phải ra biện cả.

22:43-22:50
Kỳ triều mình là người việc thì cũng vừa vừa thôi, quan trọng của ý nghĩa cũng có cái gì lắm.

22:50-22:58
Quang trọng là gì? Biện cả gian sao, bơi cho xa được rồi, thích nghĩ về sống do của biện cả.

22:59-23:03
Những người đó vì họ chị nhìn kì tâm nhìn của bản thốc mình

23:04-23:07
và kì thách thức của đổi vực cả nhìn mình trực mắc

23:08-23:09
mà thiếu kì tâm nhìn.

23:10-23:12
Đây là bộ lo phản ảnh của tòan cầu.

23:15-23:16
Thì phải thấy thế này.

23:17-23:20
Tại sao những nước giao có…

23:21-23:22
mà họ nóng đi lo dự

23:23-23:24
kì tỉnh chất pháp của mình

23:26-23:27
“Falcity, Frenchitude”

23:27-23:33
Tại sao những người giàu có sống chức là thổ hò, vâng vâng vâng vâng vâng vâng?

23:34-23:41
Hoặc là đang đi bảo vệ những cái đàm cảnh hiệu ở Pháp, cảnh hiệu ở Áo,

23:42-23:46
ngay cả truyện điện và phân đáo là những cái cực kỳ cợi mở.

23:46-23:51
Với giờ cũng có cái món “từ về”, “fạc sạc từ về”.

23:52-23:54
Mà đây là tâm quốc gia và dân tộc.

23:54-23:57
Từ về là gì? Chính từ về trước,

23:58-24:02
cái sự toàn câu hóa, giáo lưu, gií cứ,

24:03-24:05
sự vã chạm, clash of civilisation,

24:06-24:09
vã chạm, thương tác giữa các nền,

24:10-24:11
vang minh vang hóa và tôn giáo.

24:12-24:14
Chứ nếu ở cái tâm toàn câu,

24:15-24:17
thì chúng ta đang trứng kiện kẻ đó,

24:17-24:24
nên đối với những nhà nghiễn kiểu có nghề quốc tế, văn hòa quốc tế,

24:25-24:32
và toàn cầu hóa, và kể bọn là ý thức và bạc sắc, dân tộc,

24:33-24:37
thì như vậy là gì? Việt Nam không có khạc thế giới đâu.

24:37-24:41
Tại vì tôi chỉ sợ có những người bảo “Ôi dồi ơi thế giới”.

24:41-24:45
Bây giờ ta là “Tui dùi quốc tế, tui dùi toàn cầu Việt Nam,

24:45-24:47
mình sau bởi kìa nhận màn kìa dân tộc.

24:49-24:52
Tại vì cả thế giới phát triệu họ cũng nhận màn dân tộc,

24:52-24:54
mà xin lỗi ngay cả hóa kia nước giao nhất,

24:55-24:58
thì dởi hiểu nhớ con Trung Quốc thì khỏi nói

24:59-25:05
vang minh mấy ngang năm thì họ có mọi lợi hòa là quốc gia vang minh,

25:05-25:10
một kìa vang minh quốc gia, một kìa “civilization state”.

25:11-25:21
Nhưng mà ngày hôm nay chúng ta nhìn hóa kì là có cái phạm xa từ về, từ khắc định,

25:22-25:24
kì bạc sắc gốc của mình.

25:26-25:29
Cho nên kìa mộ người giao lưu qua lại không đón dạng đâu.

25:30-25:35
Kìa hãy của nó có mười vận thấy, vận tịnh tạo thấy là

25:36-25:40
nhưng cái mà phải sụt tiểu ra đối với Việt Nam, với Việt.

25:41-25:52
Thế tôi nghĩ là chính là tôi cho Việt Nam là có một cái may mắn là

25:53-25:56
chiếu bao giờ mình là dân tộc cực đoan cảm.

25:58-26:00
Mình tính thẳng dân tộc cực kì mắn mẹ.

26:01-26:04
Nhưng mà dân tộc cực đoan thì xin lỗi như thời pôn phố tất.

26:05-26:08
Bên khơi mê rộ, khơi mê đó không có đâu.

26:09-26:14
Dưới tôi nói với các kiểu chiều biến hoa kỳ đó vào các bàn Mỹ,

26:15-26:18
các bàn mấy mạng cổ Việt Nam, họ trốn cả mặt,

26:18-26:20
đợi tôi nói câu hơi khiếu khít như vậy.

26:21-26:26
Thì tôi dạy thích liền, các bàn có tự tưởng đánh nhau sáng xuôi rồi,

26:27-26:32
mà đợi là làm lên, rồi giao lúa qua lại, vui vẻ như thế này,

26:32-26:36
mà các bàn có thể làm về Afghanistan, Iraq và Libya.

26:37-26:41
Bởi dân, hợp đất thì họ gật cù liệm.

26:43-26:43
Tại sao?

26:44-26:51
Là tại vì Việt Nam có cái máy mắng là không có chủ nghĩa dân tộc hẹp hoài.

26:53-26:57
Nhưng tinh thần dân tộc mạnh liệt là có và phải có.

26:59-27:01
Trại nói có hỏi, who are we?

27:03-27:04
Chúng ta là ai?

27:05-27:07
thì không nói ở chúng tôi là thuộc.

27:08-27:10
Thì giới quán câu,

27:10-27:14
không có ai sẽ không bắt đầu “Oh, I’m a French”

27:14-27:15
và “Jusif Al Sè”.

27:16-27:18
Bên châu Âu Hồ đang phải khẳng đình lại,

27:19-27:23
là kỷ bạc sắc dân tộc của mỗi quán đông,

27:23-27:24
mỗi quốc gia,

27:24-27:26
thì Việt Nam có khác gì đâu.

27:27-27:30
Nhưng Việt Nam sẽ không xuất hiện,

27:30-27:31
tôi tin như vậy,

27:31-27:35
là những cái phong trao cực đoan

27:35-27:41
là muốn bảo vệ kỳ bản sắc dân tộc một cách nó quyết liệt,

27:42-27:46
bài thì những dân tộc khác, hay những nước khác, quốc gia khác.

27:47-27:55
Cho nên có lẽ vừa qua bao nhiêu chiếm tránh thì phải nói trời thơ dân tộc Việt Nam là gì.

27:56-27:58
Không bao giờ mình rơi vào kỳ bệ.

27:58-28:04
Đó là kỳ bệ của những một dân tộc kinh qua nhiều chiếm tránh quá.

28:04-28:12
cũng rất dễ là trợ thân, dân tộc hẹp hỏi, dân tộc kỳ thì các dân tộc khác.

28:13-28:20
Đâu ắc là không cợi mở với thế giới, với kệ cả, với kẻ thâu cục.

28:21-28:28
Do nên có được phụng sất của ông Charles Bailey là “from force to partners”

28:28-28:30
từ kẻ thâu thân đối tạc.

28:31-28:34
Câu trường đó là một cái câu trường.

28:34-28:37
phải nói độc nhất vô nhiệt, thì bây giờ thử hỏi.

28:38-28:40
Pháp với Đức thì cũng có làm lạnh,

28:41-28:43
thử xóa sẵn, hãy cái thế nào,

28:43-28:47
điều có nhà sử học và văn hòa học,

28:47-28:49
và tôi sẽ bờ thử xóa sẵn đi.

28:50-28:51
Sẽ hãy đây.

28:52-28:55
Sau buồn lăm thì Pháp với Đức làm lạnh, ra sao?

28:57-29:00
Có Việt Nam mình không ai bảo,

29:00-29:03
ăn tự nhiên, có một kỳ cợi mờ,

29:03-29:09
và có cái hoài kiểu, một cái bao dung trường cụ thôi để sang bên.

29:10-29:17
Đứng dưới, người người có thể đối, không còn vậy là quên đi, không cần biết, không cần hiểu.

29:18-29:23
Phải biết, phải hiểu, nhưng mà rồi phải xây dùm tương lành.

29:24-29:27
Chứ con phụ tai thôi không cần biết là không được.

29:28-29:35
Không được, nhựa kỳ đàn nhấn của Holocaust là cháu ấu là là là là là là là

29:36-29:39
hồi lúc lúc là bảo vệ memory,

29:41-29:42
thì chỉ nhớ của lịch sức.

29:43-29:46
Mình không thể xoả kiếm bồ nhớ của lịch sức.

29:47-29:51
Thanh thự, cái nay nói với tụi trẻ thì

29:52-29:56
bà tư kỳ giặc đồ, bây giờ tối mở nói là về giặc đồ của dân tộc,

29:57-29:58
của xã hồi, của đất nước.

29:59-30:00
Nhưng mà bây giờ

30:00-30:01
nói về

30:02-30:04
cả nhân, những người thẻ.

30:05-30:07
Thế đứng của các bằng thẻ.

30:08-30:11
Thế đứng của các bằng thẻ là gì?

30:12-30:14
Tôi đã phạm biểu đấy đó rồi,

30:14-30:17
nhưng mà hôm nay tôi đúc kết la và nhắc lại

30:18-30:18

30:19-30:19
trước hết

30:19-30:21
you need to be law.

30:22-30:24
Cái chữ thịt ăn rất hay.

30:26-30:29
Mấy nhạy của quốc tế đến đâu một ngày,

30:30-30:31
“Where do you belong?”

30:32-30:34
“You’ve got to choose.”

30:35-30:39
Có người sẽ nói, “Tôi là người Pháp, tôi là người Mỹ.”

30:40-30:43
Mình cũng phải biết thật, “Tôi là người Việt Nam chứ.”

30:43-30:47
“Tôi có nói 7 thử tiến quốc tế ngon lạnh đi nữa.”

30:47-30:51
“Tôi hoàn mình như cả về nước ở mọi nơi.”

30:52-30:56
Nhưng mà cuối cùng phải cảm rẻ đó có chứ.

30:57-30:59
Tránh kỳ tiếng viện rất là hay, chứ quay hơn.

31:00-31:03
Có thể cầm hồ triệu Mỹ, hồ triệu Pháp, hồ triệu Nhật.

31:05-31:07
Nhưng quay hơn là ở đâu?

31:08-31:14
Thì sẽ sắc là tự nhiên là nói tới là con dân Mỹ mà quay hơn là Việt Nam.

31:15-31:16
Cũng có cái dân mô thuật cả.

31:18-31:20
Có thể khi mức đồ…

31:22-31:27
nhận thức và rút đồng và gắn bỏ về quê hương,

31:29-31:31
nó sẽ kị mức đồ đầm nhạt, nó sẽ khắc nhau.

31:32-31:37
Một đặc thua của dân tân Việt Nam là kị mức đồ đầm là rất là đầm.

31:39-31:41
Nước mắm là khó quên lắm.

31:43-31:46
Cho nên là tối sáng châu Phi,

31:47-31:49
còn lần sáng được châu Phi nào là thưa quên mất rồi.

31:49-32:00
Tư nhất đấy, Rindo D’Avo mua một quảng Việt Nam ngay, một cái ba Việt Nam lấy mật ông, ông Châu Phi mở ngay cái quảng Mang Trê.

32:01-32:11
Thành thưởng là là vệ võng đề quế hương là không bấu thuận với toàn câu hòa, ngược lại,

32:11-32:18
Hàng cho mình một cái thế đứng vững trại để toàn câu vào một cách tự tin và hiểu quả.

32:20-32:33
Tại thế đó những cái mà tôi nghĩ muốn chia sẻ với tụi trẻ, ngày nay cái bài toàn không đơn giản về hoa nhập

32:33-32:36
trong thế giới toàn Âu Quá,

32:36-32:39
nhưng mà trên cơ sở sát đình

32:40-32:43
một cách nó ký vào chiều sâu,

32:44-32:46
nó thấm thủy, không có thô thiệp,

32:48-32:52
thấm thủy về bản sắc dân tộc và quay hơn.

32:53-32:54
Nếu không phải là đất nước,

32:55-32:59
số đông trên lạ thộ này thì sẽ là đất nước và dân tộc.

32:59-33:08
Nhưng mà chỉ ít đâu phải còn đồng hại ngoại thì nhất là tại sao không dung trự quê hương?

33:08-33:12
Vẫn, đây vẫn là quê hương của họ thôi.

33:21-33:28
Con muốn hỏi cô một hình ảnh rất là đẹp mà cô đã từng chia sẻ là cô có 2 giòng sân.

33:29-33:30
sau đó thì cô chọn vào gióng sông.

33:31-33:34
Cô đến Pháp từ năm cô 3 tuổi học mẫu giáo

33:34-33:37
và nhờ mẹ cô mà cô nói tiếng Việt ở nhà.

33:39-33:41
Nhưng mà sau đó thì cô trở về Việt Nam

33:41-33:45
và hoàn toàn theo đuổi sự nghiệp ngoại giao cho Việt Nam.

33:47-33:53
Có nghĩ về việc là đôi khi mình ở ngoài nhìn vào

33:53-33:55
nó lại đánh thức bên trong của mình.

33:56-33:59
Con vẫn nhớ là con cũng bị tâm lý nhược tiểu

33:59-34:03
khi mà đi ra nước ngoài, hoa ra là không phải như mình nghĩ.

34:04-34:08
Nên con có xây dựng một concept là khi mình thỉnh thỏa mình

34:08-34:11
ra ngoài một chút thì mình lại quý trong bên trong.

34:12-34:14
Con muốn hỏi góc độ của người trẻ ngày nay,

34:14-34:17
cái sự ra ngoài tất nhiên là chỉ một bộ phận đấy.

34:18-34:20
Chưa chắc đã là một chuyến du lịch thực sự

34:21-34:22
hay là một chuyến công tác thực sự,

34:22-34:25
Một cái da ngoài nó ở trên mạng xã hội nhiều, nó ở trên mạng nhiều.

34:27-34:30
Cái da ngoài đấy liệu nó có giúp cho cái nhìn lại bên trong,

34:31-34:34
cảm nhận bên trong hay không? Hay là chúng ta vẫn nên lạc quan là?

34:34-34:36
Phận ra ra ngoài như thế nào?

34:37-34:37
Dạ.

34:38-34:41
Đã làm ngoài giao thì tôi sốt ngày ra ngoài.

34:42-34:43
Nhưng mà cụ không hặn,

34:44-34:46
là là ngoài giao là kỷ nghề á.

34:47-34:48
Rồi ra ngoài là,

34:48-34:50
ri kỷ nghề với kỷ nghề á.

34:51-35:03
là một cái đảm bảo 100% là cái một cái nhận thức là thích hợp chính đáng.

35:04-35:14
Như tôi vô mô tạc giữa cái cục tế, cái toàn cầu và cái gọi là dân tộc và quê hương.

35:15-35:23
Nó liên quan đến kỷ nhân thức mà tôi đã để cập đến thế giới và Việt Nam.

35:24-35:34
Nó còn liên quan đến bản thức mình, cả nhân mình với nhậm người thuộc cuộc tịch khác,

35:35-35:41
đất nước khác, dân độc khác. Có kỳ thịt hoạch tôi thấy hối có xuất hưởng.

35:41-35:43
Rồi ngoài để học người ta.

35:45-35:51
Còn ta thì đem gì cho ta đây, đem gì cho người kia.

35:53-35:54
Chiều ngược lại chứ.

35:55-35:55
Tại sao lại…

35:56-35:57
Có hộ hộ học gì mình à?

35:59-36:02
Các bạn có bao giờ từ đã có hỏi,

36:03-36:07
mình có cái để mình chia sẻ và biết đấu hộ học hỏi của mình.

36:09-36:10
Chứ đâu phải nói thật nha.

36:11-36:17
“The average Frenchman”, “the average American”.

36:27-36:28
Thôi

36:41-36:47
và gặp Linh Sinh Loet. Nhật thế là Phạc Quốc, thậm chí Trung Quốc thêm sao.

36:48-36:56
Cho nên tới nghĩ chính là phân 2 của bài toát từ tổng thể macro đó.

36:56-37:00
Bây giờ phải đi vào cái micro của cả nhân.

37:01-37:10
Tôi nhìn lối nhìn lại, tôi thấy một phần của cái thành công của tôi trong tham gia mặt trường đổi ngoài.

37:11-37:16
là tại vì tư lý tuyết, đường lối, trụn trương,

37:16-37:18
và nhân thức chung,

37:19-37:23
cả nhân thức chung mà tôi lạnh hồi và tôi biển thành của tôi,

37:24-37:25
thì phải vận dùng.

37:27-37:28
Có lẽ tôi đã vận dùng thành công.

37:30-37:33
Mà vận dùng đây là vận dùng trong mọi tin hủng.

37:33-37:37
Không phải chỉ ra Đại hồ Đông riêng Hiệp Quốc là trám 90 mấy,

37:37-37:41
phải đoan rồi phát biểu ở Ủa Báo Dân quyên mấy chục,

37:42-37:45
cục năm 70 là thành viên vấn vấn của thế giới.

37:46-37:48
Nhưng mà ngồi về một người,

37:49-37:50
người nước ngoài,

37:52-37:55
ở bất cứ nỗi đau, ớt nước ngoài hoặc tại Việt Nam,

37:56-37:57
thì cũng là đôi ngoài.

37:58-38:02
Ở kịch Cương Đồ và kịch Cấp Đồ đơn giác là

38:04-38:06
nhỏ bé hơn, thấp hơn, vấn vấn.

38:07-38:10
nhưng mà hàng phạch thành một cái “second nature”

38:11-38:13
mình không thể hoàn toàn vô tư

38:15-38:17
mà có thể khiến cho người ta hiểu lầm.

38:18-38:21
Vì vấn đề là cái “cultural divide” thế là gì đó.

38:21-38:26
Ví dụ, cười việc với nhau thì đôi khi hiểu nhầm là hiểu nhầm do tình huống thôi chứ không phải…

38:27-38:29
Cả cộng hạn không thể khó mà thể là vì văn hóa.

38:30-38:33
Trước khi nói văn hóa về, văn hóa biết Sài Gòn,

38:33-38:36
à, nổi dụng, có thể có những việc khác,

38:36-38:39
việc nhỏ nhỏ, nhưng mà cũng phải cái chuyện gì ghê gọim lắm.

38:40-38:43
Nhưng mà khi mình đã giao lưu,

38:43-38:48
tiếp xúc, làm việc với người nổi ngoài,

38:48-38:52
thì lập tức cũng đã lấy một cái mặt trần nổi ngoài.

38:52-38:55
Đó là mặt trần, nếu không phải là cái nổi dụng qua lại,

38:56-38:57
có thể làm ăn gì đó.

38:57-38:59
Nhưng mà vượt lên trên,

38:59-39:04
Cái này thì làm ăn con có cái là con người và con ngời.

39:05-39:11
Mà tôi nghĩ là cả bàn trẻ nên phạt biệt kì đó.

39:12-39:14
Tại vì người việc tới thầy hấp dẫn lắm.

39:16-39:17
Có nghĩa là gì?

39:17-39:19
Tôi có quan sát những người châu Á,

39:20-39:22
thì chị hiểu người việc,

39:22-39:25
mà có ăn học hiệu biết,

39:26-39:27
và có việc suy nghĩ,

39:28-39:36
và rút tiện những cái bay học về tạch phong hành vi như là một vụ khí.

39:38-39:46
Tạch phong hành vi và ngôn tươi, ngôn là cổ của mình khi mình rau dịch với mình ở ngoài,

39:46-39:49
thì chính cái đó cũng là một vụ khí.

39:50-39:53
Cho dù là cái ý trúng, nhưng mà cách diện đạt,

39:55-40:02
không đà, không trúng, thì mất một nửa cái hiệu quả của sự vế,

40:02-40:03
của cái thông điểm đó.

40:03-40:08
Cho nên là về cũng đứng nhiên điều đã làm đối ngoài,

40:08-40:12
thì phải luyện một cách cho nó ra hồn,

40:12-40:12
tại vì đó là nghe.

40:14-40:18
Nhưng mà tôi thấy là trong cái…

40:18-40:22
Tọa là dạo dục công dân.

40:23-40:25
Chứ ai đặt ra vận tê,

40:26-40:28
dạo dương người người ngoài.

40:29-40:31
Tại sao không?

40:32-40:35
Khi cặp người ngoài thì nến thế nào?

40:35-40:38
Bắt tay không bắt tay, vẫn kể đó thì dễ.

40:38-40:41
Nhưng mà phải có cái thông điệp về vang hòa.

40:42-40:44
Khi cặp bạn gặp người ngoài,

40:44-40:48
thì thống thường người ta nghĩ gì về người việc?

40:48-40:52
Ví dụ, nếu tôi mở cái lớp cho các chọn quà 15 tuổi,

40:53-40:59
thì tôi sẽ bảo các bạn nghĩ người được ngoài của phương Tây thì họ

40:59-41:03
bước họ là dư khách vào Việt Nam và họ sẽ thống thường

41:03-41:05
họ nghĩ về người Việt Nam, ra sao?

41:06-41:07
Cái hái nào, cái giợ nào?

41:08-41:10
Rồi mẹ người châu ả, thế sao?

41:10-41:12
Đấy là những cái nội sống không ai nghĩ đến.

41:12-41:23
mà tôi cho là dạo dục công dân nhảy nhảy thì người ta tìm đường thì mình trụ đồng, mình giúp người ta tìm đường.

41:24-41:39
Thế nào đó hoặc là mình phải hiểu là những cái là tối kỳ dày cho mọi người trẻ và các trẻ con nhận gì tối kỳ hội từng khối vắc hóa

41:39-41:42
Lỡng, tỷ nào Phương Tây thì ra sao?

41:43-41:44
Châu Hóa ra sao?

41:44-41:45
Châu Phi cũng có hông?

41:46-41:49
Châu Phi thì tôi hơi kẹp hiệu viết nhé, nhưng mà đấy.

41:49-41:52
Châu Phương Tây và Châu Hóa thì nói chung là đấy.

41:53-41:57
Thành thượng là nhà trường và cặc cấu lạc mồ đấy.

41:58-42:02
Đấy, các cái toàn nhà thiểu nhí, trung tâm thiểu nhí gì đó.

42:03-42:04
Nên có cái đó.

42:05-42:07
Con trai của con là 13 tuổi.

42:08-42:17

  • À, tội sên sĩ tuy

42:38-42:41
Không bao giờ được mặc cả, nên là người Việt Nam.

42:44-42:48
Có một lần, hãy lâu rồi, nhưng mà còn phải thanh niên vào.

42:49-43:00
Em với cô à, đi mấy cái túa, mấy cái nhóm, thấy có cái bí phê thì mọi người lấy thức ăn đầy điện,

43:00-43:02
rồi đứng nhớ chỉ có ăn có nựa rồi bỏ lại.

43:05-43:07
thì em sậu hộ lắm.

43:07-43:11
Thứ nên có những lúc mà em phải nói em là người thái, người hy đó.

43:12-43:14
Thì cô trả lời thì đứng dưới,

43:15-43:17
tạc phám đó đẳng phê bình,

43:18-43:20
và cũng không hay tí nào.

43:21-43:23
Nhưng em chọn lại pháp gì mà trốn

43:24-43:27
cục tịch và quế hướng của em là sao?

43:28-43:31
Mình còn dợ thì mình phải làm xong, mình giỏi lên chứ.

43:32-43:36
Chứ sao lê trốn? Thì…

43:38-43:42
Kì xuống hưởng trong tuổi thẹp với nhờ là gì?

43:45-43:50
Nhự người mới đi nhiều thì bắt đầu quái thường nhự người thường xuống ở trong đó.

43:51-43:53
“Eo ơi, chả hiểu gì cả.

43:53-43:57
Eo ơi, làm cho mình em mặc sấu hộ khi ra,

43:58-43:59
với bên ngoài.”

44:00-44:03
Nếu mà cảm thấy như vậy thì góp phân để cho

44:05-44:08
người ta bớt hành vi trọc chiều đi.

44:09-44:13
Mà tôi sống thường, tôi luôn họt ngược.

44:14-44:17
Các bạn có phát hiểm đường, dũ khách,

44:17-44:26
các nữ phạm tiệm và giao có, họ có hành vi gì hơi vô vắng hoa, hơi thiếu lịch sư, khi đến một cái nước mà họ không biết gì cả.

44:28-44:30
It works both ways there.

44:31-44:36
Chứ phụ lòng đó mình đụng lịch sư, đụng thế này, đụng thế kia chứ.

44:37-44:44
Quán sạch thử xem là những hành vi của những người phương tây mà nghĩ rằng

44:44-44:47
Tôi sẵn lâu ở phương đây vì nếu những bài như vậy,

44:48-44:54
đối khi chính đó họ take it for granted, họ chẳng ra mặc nhiếng làm kiệu họ là đủng.

44:55-44:59
Họ không cần tìm hiểu phong tục ở đây là như thế nào.

45:01-45:09
Thân thử thật sự cái này là phải có một cái món trong mấy cái lớp

45:09-45:15
và cho Thân thiểu niên là giao lưu văn hỏa Intercultural Exchange,

45:16-45:22
là do cầu trường xuyên giao lưu giao đổi văn hỏa.

45:22-45:27
Cái đó rất là cần, mà văn hỏa đây là văn hỏa ứng sự và sống.

45:28-45:30
Chắc chưa đi vào miểu diễn, họ có cái đó phải profession,

45:31-45:33
đây là trong lời sọ hằng ngày.

45:33-45:37
Cái đó rất cần mấy kỳ câu lạc bồ cho Thân thiểu niên.

45:38-45:39
Tôi nghĩ nên có cái đó.

45:40-45:45
Nên có cái đó vì như vậy nó sẽ làm cho thiểu niên của chúng ta

45:47-45:51
hiểu biết hơn, tự tin hơn và 2 chiều hơn.

45:53-45:57
Tôi lấy vì dù con lên có cô dạo sương biểu được,

45:57-46:00
có ai giới thiểu nha, mà liên hề với tôi.

46:01-46:07
Có một kia lớp học về Việt Nam, về Việt Nam, học về Việt Nam

46:07-46:14
mà họ đề nghị mà có thể nói chia sẻ ở trường phù hợp với họ.

46:14-46:22
Thế thì mà chọn chủ đề nào đi, thế là mình có việc tôi chọn chủ đề gì không?

46:23-46:27
Thế tôi chọn tục thơ cũng ông bà.

46:29-46:30
Điều là dỗ quá, kỳ dỗ.

46:31-46:34
thì tôi giải thiết cho các bản.

46:34-46:36
Xin viên là những người có học học,

46:37-46:39
đấy không phải là một kỳ tôn giáo.

46:41-46:44
Viêu được tiến thế khi đã đọc do hết, đấy không phải tôn giáo.

46:44-46:49
Đây là một kỳ right, là một kỳ phóng tục và vắng hòa.

46:50-46:52
Nhưng một kỳ phóng tục vắng hòa này,

46:53-46:55
mà tôi là người vô thần.

46:56-46:58
Thôi nói tạm, tôi là người vô thần,

46:59-47:00
xong ở phương Tây khả lâu.

47:01-47:04
nhưng mà tôi rất khuý kế phăm tục này.

47:05-47:06
Tôi sẽ giải thích chân sao.

47:07-47:10
Mỗi năm một lần tôi chủ chức kỳ dụ cho cả nồi ngoài chung với nhau,

47:11-47:14
tại vì tôi là người bần biểu, tôi không có lần tắt việc được,

47:15-47:16
tôi làm chung với tạng nào.

47:17-47:19
Đây là một cái “comemorative day”.

47:20-47:21
Nhưng mà là cả bàn, biết không?

47:22-47:25
Nhờ đó mà tôi biết được người ba con xa xa,

47:27-47:30
có mấy lấy chồng, có con mấy đẹp,

47:30-47:34
Còn người bệnh nặng thế này thì kia.

47:34-47:40
Cho nên là nhờ đó mà tôi là miếng tin tức của cái đài gia đình.

47:41-47:46
Mà tôi nói với các bạn, kê đó nó giúp cho kìa sen son belong here.

47:48-47:51
Còn mình không phải vờ cầm chồng,

47:51-47:54
lỡ không có con thì đúng là vờ cầm chồng, thế thôi.

47:55-47:59
Rồi cha mẹ thì nó chung là ít liên lạc rồi ở quê rồi vâng vâng.

48:00-48:06
Cho nên cái connexion, cái sở giây liên lạc liên hề,

48:06-48:11
với đại gia đình theo tôi, nó không có tổn công sức gì,

48:12-48:17
nhưng mà nó tạo cho mình cái sense of belonging.

48:18-48:21
Tôi thuộc một cái dòng hò, chứ không phải chỉ một gia đình.

48:22-48:26
Cái này rất là à, đông nói chung và đông à,

48:51-48:57
lâu linh sân, phương Tây, nặng hơn ở xã hội, phương Đông nhiều.

48:58-49:04
Phải nói thật như vậy, khái niệm ba con, mà Việt Nam hẳn lắm.

49:05-49:09
Của thiện thoại là cảnh nặng, nhưng mà có nhiều lúc cần,

49:10-49:17
thí con vỡi tới ba con, chứ có ở bên Tây thì chỉ có chiếu chắc chỉ chá mẹ,

49:17-49:21
có thể án em không biết nữa. Chị có bản thân thôi.

49:23-49:27
Chắc hổng có connect được, kì mang lưỡi nò rọc hơn.

49:28-49:31
Và thứ hai là tôi có bị cho các bạn sin viên đó là

49:33-49:35
là kỳ sợi dây xuyên thể hình.

49:36-49:41
Như vậy là kỳ chiều ngang là the extended family,

49:42-49:45
rồi kỳ chiều intergenerational.

49:46-49:50
như vậy là gì? “Belonging through space and time”.

49:51-49:54
Cho nên nhờ cái đó mà người án đóng là chung,

49:54-49:59
người viên là gì không? “We are rooted, being rooted”.

50:00-50:02
Thế thì tôi dạy chết cho bọn sinh viên.

50:02-50:05
Với là ba dạo sư và thủ vi quá,

50:05-50:07
và “Ôi lần đầu tiêu tôi được nghe như thế này kia”.

50:08-50:10
“The interpretation”.

50:10-50:20
Thì tôi thấy là cái nhãng dục cho thiểu niên của chúng ta cần phải được.

50:22-50:33
Bộ sống điều chiến về và đưa những cái chiêu kích cho nó sâu sắc hơn, yên vệ hơn, mất chỉnh trì đi mà nhiều vắng quá hơn.

50:41-50:55
Cô, cái sense of belonging của cô từ nhỏ có bao giờ hình dung là đến một lúc cái nhệm vụ của cuộc đời cô gắn chất đến cái thương hiệu quốc gia đến thế.

50:56-51:01
Hồi nhỏ cô, mồi cô lớn lên ở Pháp, cô có dở hình dung cái con đường sự nghiệp của cô đã đi như thế nào?

51:02-51:03
Không.

51:04-51:05
Đó chung là…

51:08-51:10
Đúng là mình là vừa chạy với xe pán.

51:12-51:14
Trong cái này thì…

51:15-51:17
Đó, biến lóng nó có nghĩa là…

51:18-51:20
Só không lâu ở phương Tây nhưng mà…

51:21-51:23
Chưa bao giờ tôi cảm thấy tôi là người Phạm.

51:23-51:24
Phải nói thật như thế.

51:25-51:38
Thực sự đối với tôi là một trợ về cổ ngôn.

51:39-51:44
Nếu như trợ về rất là nhanh, nhưng mà trợ về cổ ngôn hoặc là…

51:44-51:52
…ngôi tài khác thì chị trợ về thì chị cũng chưa phù hợp hoàn toàn…

51:52-51:54
…tại vì mình chưa bao giờ nợ mất.

51:55-51:55
Chị có thể chạy ra một tài khác,

51:55-51:57
Nó ở bên trong mình.

51:59-52:00
Và…

52:02-52:05
Dân ra là mình khắc định được.

52:05-52:09
Trong những cái hưởng đào lại trong mình, trong đầu, trong tấm…

52:10-52:15
Trong con người mình, thì cái gì là mạnh liệt nhất.

52:17-52:18
Thì…

52:19-52:20
Không phải là…

52:21-52:24
Đất nữa của Molière mà mặc dù…

52:24-52:27
Tôi mơ trận qua bên đó thì tôi như cả bế nước thôi.

52:28-52:32
Nhưng mà, việc cả của tôi là rõ ràng là ở đây thôi.

52:33-52:35
Mặc dù tôi mơi bên kia thì cũng khỏe lắm,

52:35-52:38
không có vấn đề di niệm ở sống trong khoát triển cho tôi.

52:39-52:43
Ê mạ thì đôi nhát tôi tựa về pháp đối sống thì sẽ vô phong Ê mạ.

52:44-52:45
Ê mạ mất vui.

52:47-52:49
Đó không thể tìm được cái niềm vui.

52:50-52:52
Như là dù lên mọi thứ rồi,

52:52-52:56
đi, đi xem phim, đi xem bà lê vong vong thì sẽ rất là…

52:57-53:00
nhưng sẽ có cái cảm giác là…

53:01-53:03
mất cái cóc sợ của mình.

53:04-53:06
Giá phải thầy sợ, nó mất cóc sợ thì…

53:07-53:09
thế giá trả quá cao.

53:10-53:14
Trong lúc mình ở đây, mình dự cóc sợ, mình vốn cho…

53:14-53:15
cho cái…

53:16-53:17
hiệc cây…

53:18-53:18
Việt Nam…

53:19-53:21
nhưng mà mình vẫn…

53:21-53:24
Ráng người thì sở hình rất thoải mái.

53:26-53:28
Chà có hình cắt cho nên “best option” rồi.

53:30-53:33
Chắc có phải cảm thấy biết đó rồi thì thịt hoạng với thăm,

53:33-53:36
chắc cảm thấy ở đây thì rồi thịt hoạng rồi,

53:37-53:38
trời về người thế giới.

53:39-53:42
Ngái cả đến tuổi này không có ý điên đi đâu nhiều,

53:42-53:45
nhưng mà mình ở đây cũng giữ cần thì sở qua.

53:49-53:52
Tại vì thì sở đáp đến về Việt Nam rất là rõ ràng.

53:53-53:59
Và chính vì vậy, tôi đi đến cái câu trường là thời khắc việc.

54:00-54:04
Mà cái này không ai bắt tôi đâu, không có ai suối tôi tự nhiên đâu,

54:05-54:09
một cái cặp nhân rất là sâu sắc.

54:10-54:18
Thúc dục tôi là phải chia sẻ cái này, phải thiệu hiểu mang bác một cái dự án nào đó.

54:19-54:21
và bác giữa ăn đó là đã ra đời.

54:23-54:29
Và khi hôm gà la đi ngay chúng kết,

54:29-54:31
tôi còn lại cái câu “We made it”.

54:32-54:35
Còn nghĩa khi có quý đặc dý, tôi còn lại là cái nắng là của riêng tôi.

54:37-54:41
Cái này là tất cả những người đã có hộp sức và đã hưởng ứng.

54:44-54:47
Và qua kỷ thần con của Dạng Dân, thói khác, việc mồ đó,

54:48-54:49
thì như vậy là gì?

54:51-54:56
Ý nhất là tôi đã khắc đến đường là kỷ ý tượng này được chia sẻ.

54:58-55:04
Tôi có rũ sếch gì đặc biệt đó, chả có hợp người ta đến với kỷ ý tượng.

55:05-55:06
Tôi đến với kỷ ý tượng.

55:07-55:13
Và khi mà họ hôm rồi gặp một người mà đặt dùi cái diễn năng khác việc một,

55:14-55:16
Cô như nói năm nay thôi khác, việc là lúc nào.

55:17-55:19
Mình ta là “take it for granted”.

55:21-55:23
Tôi có nói năm nay thì là “milly”

55:23-55:25
y nghĩa là chuyến đề 1, chuyến đề thôi.

55:26-55:29
Cái nhiều chuyến đề là “crosscutting”

55:30-55:32
thì hãy năm 1 lần mà làm nội chứ còn.

55:33-55:37
Thì năm nay là sức mạnh mềm Việt Nam.

55:38-55:39
Thôi mình tởi phạc biểu đi.

55:40-55:41
Thôi đó.

55:41-55:43
Con ở đấy…

55:43-55:47
Vâng, vâng, vâng, bây giờ người ở trường thông thì rất khóa, có cái để thiếu sẻ đấy.

55:48-55:50
Thử cái sẽ nhấn thương mọi.

55:50-55:51
Gì gì cũng được, cô ạ.

55:52-55:53
Con là sợ, thì thiểu gì nói.

55:54-55:55
Mố có cái gì cũng được.

55:56-55:57
Còn cô làm gì cũng được đấy.

55:57-55:59
Con sẽ ở đây.

56:00-56:02
Thực ra con ở trong cái buổi hợp đầu tiên của cô,

56:02-56:04
nhưng mà lúc đấy rất đông, con này nhiều các nhân vật,

56:04-56:07
hai profile quá nên con chỉ ngồi yên thịt ít thôi.

56:07-56:09
Chứ còn xong rồi con đi này,

56:09-56:11
Cái buổi gác lên dinner là con cũng hả đấy?

56:12-56:16
Con cũng… con bảo là cô sẽ làm một báo cáo gì đấy về…

56:17-56:23
Không, cho nên là đương nhiên, chắc cô thì là một vài lần rồi, cô phải bán giáo thôi.

56:23-56:25
Nhưng mà phải set the ball rolling.

56:26-56:27
Set the ball rolling thì…

56:28-56:32
Hình như vậy là cô vui nhất là gì? Hôm rồi, với TV.

56:33-56:35
Phọc là cô ở trên trực thăng.

56:36-56:37
Hình như ngày mai thăm hai nha.

56:38-56:48

  • Hãy ngồi bên cạnh cô là vì không chiều gian bao giờ là 93 tuổi mà khỏe,

56:50-56:53
là nhạc sĩ doạ nhỏ đó.

56:54-56:59
Thì cô vô cùng ngạc nhất kênh nhung em sĩ giới thiệu cô,

56:59-57:03
chụp tìm cười hoa bên và phát triển thành phố Chí Minh,

57:04-57:06
Chụp tiền dựng đang thôi khác việc nói.

57:06-57:12
Trời đất ơi, làm cho mình kỷ qua này rất là bất ngờ và rất là thú vị.

57:13-57:18
Đấy, tôi nên là thôi kỷ tên thôi khác việc, là được The Moment.

57:19-57:21
The Moment, Vietnam Forum The Moment.

57:22-57:24
Thì cô rất tấm đắc kìa The Moment.

57:25-57:29
Nói tiếng tội anh lấy công đình là Hòa Sĩ Mơ Mạch Châu.

57:30-57:36
Cô, cô trao đổi về anh năm 2002, từ năm 2002 về kỹ tượng tốt.

57:37-57:40
Anh và hay quá mà kìa thọc cái giữa đám này.

57:40-57:44
Cô mới bảo chắc 2-3 năm lưng làm lưng cho sức đông mà làm.

57:45-57:49
Mỗi năm phải làm lưng, mình nhớ tụi lúc đó anh ở Upholga làm phép.

57:50-57:52
Họa sĩ đấy, Họa sĩ từ California về.

57:52-57:56
Thành thử là cái này cô đuốt rồi.

57:57-57:59
Thôi mình chạy bác sĩ nhưng mà bấm hượt được đấy.

58:01-58:08
Thành thử là thôi thì set the ball rolling rồi sau đó.

58:08-58:12
Hi vọng sẽ có những bàn trẻ tiếp nổi dung.

58:13-58:16
Cô bàn giao, một hai tăm người là cô bàn giao luôn đấy.

58:17-58:21
Thành thử là về cái Vicky baby này đâu phải của cô đâu.

58:21-58:40
Cả là cô kệ đồng cho nó, nhưng mà nó thành công vì nó gặp sơ, là đồng tâm, đồng cảm, vợ kỹ tượng này.

58:40-58:46
Mà người ta phải hiểu gì cô đâu có thuộc bồ thông tin trường thông,

58:46-58:53
thì đó cô đâu làm là quạng bá về chuyên giáo,

58:53-58:56
ít sự đâu có cái nè hoang tắc của sĩ nghị của cả nhục cô,

58:58-59:01
như thế vật kịch trưởng diện đăng của cũng quan trọng.

59:02-59:03
Tại vì như vậy là gì?

59:04-59:06
Thanh phân đến và kịch diện đăng.

59:06-59:11
Bụng thử thành phân rửa tuổi trăm ngoài và gia trẻ và doanh nhân,

59:11-59:16
rồi nhà khoa học, rồi nhà học, đông bắt hoa và xã hôi, đây đủ.

59:17-59:18
Thì cô muốn dưới chi kìa đó.

59:19-59:25
Còn cái nơi để những người, những người đòa thuộc thành phân rất khác nhau binh thương.

59:26-59:29
Đóng cả hồi thảo chức mốt thì họ từng khỏi với nhau.

59:29-59:32
Còn đây là “crosscutting”

59:32-59:37
hay còn như là “thế cô ngủ duy trí kìa đó”

59:37-59:40
thì đương nhiên nó sẽ không có tồn tại mãi mãi đâu.

59:41-59:47
Nhưng mà cô hy vọng nó sẽ duy trí được một số năm nhất đền

59:47-59:52
để cho kìa conversation này nó có thể tiếp tục.

59:53-59:55
Con cũng đang định hỏi cô là

59:56-59:58
“cô có một chút tiên đoán nào?”

59:58-01:00:02
trong thời gian sất tới, bây giờ The Bull đã rô rồi.

01:00:05-01:00:07
Hãy cố có một cái hy vọ gì đấy là

01:00:08-01:00:11
có nghĩa trong vài năm gần đây mình nói nhiều về thương hiệu quốc gia

01:00:13-01:00:14
và cái thời khắc nó đã điểm.

01:00:16-01:00:18
Sao đây sẽ là gì, sẽ như thế nào?

01:00:18-01:00:20
Không, thế cái nay là cô đã nói

01:00:22-01:00:24
để bữa nay đến gợi cho

01:00:24-01:00:27
Chết với mình kì báo cáo về thước hiểu quốc gia,

01:00:28-01:00:31
tại vì này cô cứng đau lắm.

01:00:33-01:00:37
Cô bắt đầu tung kỷ là Nation Brand Việt Nam.

01:00:38-01:00:41
Từ năm 2010, 15 năm về trước,

01:00:42-01:00:46
cô còn nhớ nhớ in là ở khách trang Rex.

01:00:47-01:00:51
Đó là có mời ông Dương Trung Quốc có mời Việt Teo,

01:00:53-01:01:02
Có mời anh Khanh, nhiều người làm thành phố rất khả nhau và bà về Nation Brand Việt Nam.

01:01:05-01:01:13
Cho nên mình biết không có cựng đầu lắm. Dominic Scriven trong kỳ báo cáo

01:01:13-01:01:18
và kỳ sơ về về thương hiệu Việt Nam và thương hiệu quốc xác Việt Nam

01:01:18-01:01:21
and Nation Branded và

01:01:23-01:01:24
và kỳ viết identitiaty,

01:01:25-01:01:27
thì ông ở Mỹ cơ mà

01:01:28-01:01:31
bình luận ông ở đây mấy chục năm rồi, ông bình luận

01:01:32-01:01:34
hai đời vào Việt Nam,

01:01:36-01:01:38
thì ông lại là they never give up.

01:01:39-01:01:41
Kiếm liền định kiến mức they never give up.

01:01:42-01:01:46
Thế thì người ta cảm nhận Việt Nam như thế thì kể đó là

01:01:48-01:01:52
nhiều kỳ bài của ánh giả thương trung cực kỳ hay lồn tại chỉ diện đa.

01:01:54-01:01:59
Thì ánh ta nói gì quốc tính, rân tính rồi,

01:02:00-01:02:05
gì đó ánh nói cách ánh đặc một tên rất là học giả và hay lắm.

01:02:06-01:02:10
Thế thì kể đó là một cái conversation, một trong những cái nhãn lớn

01:02:10-01:02:14
của Kỳ Vật Đăng này và không muốn được tiếp tục.

01:02:16-01:02:19
Tại vì như tại này này, đã đến lúc là mình

01:02:21-01:02:23
thế giới đang nhìn về Việt Nam.

01:02:25-01:02:28
Lúc 30 tháng tươi xảy ra nhìn vào Việt Nam

01:02:28-01:02:30
và cật cập mắt khác.

01:02:31-01:02:36
Bây giờ 50 năm sau thì thế giới lại nhìn về Việt Nam

01:02:36-01:02:39
và cập mắt khác, thì khác ở chỗ nào

01:02:39-01:02:49
và Việt Nam như vậy, hấp dẫn, thước phục và có thể tư khắc đến mình với kỳ gì.

01:02:50-01:02:54
Cái này thì phải nói rất giọt, đây là rất khắc về

01:02:54-01:02:59
là commercial brand hay company brand.

01:03:00-01:03:04
Đó là những cái commercial brand và company brand

01:03:04-01:03:09
Nó là nhấn tổ cầu thành, cho nó không phải là nation brand.

01:03:10-01:03:13
Thì cái nation brand, cái thương hiệu đất nước.

01:03:14-01:03:16
Tôi trảnh cái chịu quốc gia là tại sao này?

01:03:16-01:03:19
Thương hiệu quốc gia người ta là nghị trí on-tinh của bộ công thương.

01:03:20-01:03:24
Mỗi năm là cho ai lên nhánh sắt, thưa cạp công ty.

01:03:24-01:03:30
Cạp công ty thi bua nhau để được nhặt hiệu đó.

01:03:30-01:03:33
Thật sự tôi cố tên tôi nói thương hiệu đất nước.

01:03:33-01:03:35

  • Nó bị thương hiệu việc năng. – Nghĩa dâu hơn, đúng.

01:03:37-01:03:47
Thế thì cái thương hiệu doanh nghiệp là một bộ phần cổ thành của thương hiệu đất nước.

01:03:48-01:03:57
Nhưng mà ATN, Dr.D, đó, thì đương nhiên có những kỷ công ty chuyên về xe phạng,

01:03:57-01:04:00
Giữa nhấn tổ này, nhấn tổ kia, nhấn tổ nào,

01:04:01-01:04:02
cũng được thôi.

01:04:02-01:04:04
Thì họ cứ việc làm.

01:04:05-01:04:08
Cô không có chế mà cô không chả kèm.

01:04:08-01:04:13
Mà thì it’s their everyday business style.

01:04:13-01:04:15
Thế những cái mà

01:04:16-01:04:19
là tôi căng cặn trong lòng là gì?

01:04:20-01:04:21
Chúng ta

01:04:22-01:04:23
là có cái gì

01:04:26-01:04:27
đặc sắc

01:04:27-01:04:31
và nỗ trồi và có thể

01:04:33-01:04:38
thế giới nhân biết được và chúng ta có thể giới thiệu,

01:04:39-01:04:40
khắc định và giới thiệu về thế giới.

01:04:41-01:04:44
Trên có sợ là chính có một cái sự đông thuần nhân thức

01:04:45-01:04:46
và trọc đước.

01:04:46-01:04:48
Tại vì nếu người việc với nhau

01:04:49-01:04:52
không cảm thấy như vậy thì làm sao từ giới thiệu

01:04:53-01:04:54
từ hoặc bá sát bên ngoài.

01:04:55-01:05:01
Thế thì, tối cho là cái đọc cho nên kỳ võng đề thương hiệu,

01:05:02-01:05:05
quốc gia, cô nghe, quốc gia theo kiện nghiệm nation run,

01:05:05-01:05:08
mà nghe là bên viên Sài Gòn Đăng quan tâm thì cô rất là ủng hồ.

01:05:10-01:05:14
Cô rất ủng hồ, nhưng mà cần phải tổn chức những những conversations,

01:05:15-01:05:18
thành phẩm rất khác nhau và cô sẵn sàng tham gia.

01:05:19-01:05:25
Tại vì kỳ tính thân là như thế này, cô có bắt đầu đi vẽ là cụi tôi có bắt đầu là…

01:05:25-01:05:33
và túng ra một số ý kiến để được debate, để cho tất cả có provoke the conversation.

01:05:34-01:05:42
Thì vì dù vô nói vốn quý nhất của Việt Nam là giám tộc Việt là người Việt.

01:05:43-01:05:51
Chứ không phải bờ biết rồi là phong cách đẹp, là tài nguyên, là…

01:05:54-01:05:59
Đó, bây giờ có kế cố này là phải xoay vào con người.

01:06:00-01:06:04
Chưa biết nhờ cô cũng nói là như thế này,

01:06:05-01:06:11
nói về thương hiệu đất được Việt Nam mà không lấy chiêu giai lịch sử,

01:06:11-01:06:12
mà không được.

01:06:14-01:06:19
Cho nên cô đối nói là phải nhấm màn từ Việt Nam story,

01:06:19-01:06:21
và Việt Nam narrative.

01:06:22-01:06:24
Tại vì chiêu nó ở dai của lịch sự,

01:06:25-01:06:27
nó mệt tối luyện cái con người

01:06:28-01:06:30
là kiếm đỉnh và yêu đời,

01:06:31-01:06:33
cợi mở của ngày hôm nay.

01:06:34-01:06:35
Nếu mà chỉ nhìn

01:06:38-01:06:41
là người Việt Nam có thể kỷ hấp 1 thì làm sao được?

01:06:43-01:06:45
Cho nên có này phổn quỹ nhất là

01:06:45-01:06:47
của Việt Nam là con người Việt.

01:06:47-01:06:52
Như bằng con người việc xuyên cảnh là là thế kỷ.

01:06:54-01:06:59
Và như vậy, cả anh ở Việt Nam có thể tập góp đó thế giới là

01:07:00-01:07:03
là câu trường Việt Nam, the narrative.

01:07:06-01:07:12
Kìa, kìa narrative đó phải làm 6 thế giới,

01:07:12-01:07:20
Nhìn nhần, tại vì mình nhìn nhần, nếu mà mình phải làm cho thế giới nhìn nhần, chính vì vậy, chính vì vậy.

01:07:21-01:07:25
Trong cái nhìn nhần có người việc, “singularity”.

01:07:26-01:07:33
Cô thì cơ hắng ngày của liệu kiếp mà ký podcast trên mạng, gần đây thì khá nhiều podcast về Việt Nam.

01:07:34-01:07:38
thì cô mới thấy là hai việc.

01:07:38-01:07:47
Cái thứ nhất trong cơ chương Việt Nam và cây soft power của Việt Nam có kiên tệ không?

01:07:50-01:07:56
Thì nếu lấy đến thuân nhật con số địa lề phấn tâm tăng trưởng cái này chỗ này chỗ kia,

01:07:57-01:08:01
bố bảo đây này đây nò, thì có thể cũng có những nước khác,

01:08:01-01:08:04
có gì con số ổn tưởng như vậy, tương tường như vậy.

01:08:06-01:08:10
Nhưng cho đến cách mình sale the story,

01:08:11-01:08:12
là gì?

01:08:13-01:08:16
Người ta, những nữ mà đã nói là ngõ lan như vậy,

01:08:16-01:08:17
về con số ngõ lan,

01:08:18-01:08:20
họ có kinh quát trưởng tranh như Việt Nam.

01:08:23-01:08:25
Câu chuyện từ “do tàn”,

01:08:26-01:08:29
mà vương lên như vậy,

01:08:29-01:08:33
thì cái đó mới là “what we were before”.

01:08:34-01:08:38
Chứ con mểu sức phạt điểm như nhau thì có giây điểm ở sâu sẵn nữa đâu.

01:08:39-01:08:44
Sâu sẵn là mình đã vừa quá nhiều khổ khăn trợ ngài,

01:08:44-01:08:47
bị cẩm vận 20 năm,

01:08:48-01:08:50
chứ phải chơi đó 75, 95.

01:08:52-01:08:54
Vâng vâng, vâng vâng chơi lên là

01:08:55-01:08:58
“Economic success or economic rise”.

01:08:58-01:09:03
Cái story đó là “put it in a time frame”.

01:09:03-01:09:08
Chứ con, nếu chị lấy con số con gây, hôm nay thì chả nói lấy cái gì cả.

01:09:08-01:09:12
Thì mình cũng là một đống cạp nước là mắng khá.

01:09:12-01:09:17
Nhưng mà cho nên cái narrative, cái story là cho đó là “put in context”.

01:09:17-01:09:18
Wow!

01:09:18-01:09:20
“Put in context”.

01:09:20-01:09:28
Rồi một cái thứ 2 là kỳ, có bảo là kỳ thiên hưởng,

01:09:30-01:09:34
kiếm tạo hoa bên, hoa hiểu của nguy hiểm.

01:09:35-01:09:42
Kỳ đó là phải là sối sẵn vào nó.

01:09:44-01:09:48
Hôm thơi khác việc một, có một xác sát sân về

01:10:12-01:10:19
và thí huống và năng lực kiểm trao qua bình.

01:10:21-01:10:27
Vọng những mảnh phương này mình nghĩ, Việt Nam đã gian lại qua bình,

01:10:29-01:10:32
hạ mỹ mình thân, chiến tháng và mình gian lại qua bình,

01:10:34-01:10:35
không có Nhật Bạc.

01:10:35-01:10:40
Nói vụ dạm đắng tại vì, bởi vì Nhật Bạc,

01:10:41-01:10:45
thì phục quý hoài bên, mà cũng được hoài bên.

01:10:45-01:10:51
Sau chiếc trang thì phải thứ 2, nhưng mà đó là hoài bên do thất bại,

01:10:53-01:10:54
do chiến bại.

01:10:55-01:10:58
Như vậy là Việt Nam có được hoài bên do chiến thắng,

01:10:59-01:11:01
và Nhật có được hoài bên do chiến bại.

01:11:02-01:11:04
Đấy người ta nói như vậy đó.

01:11:04-01:11:09
Thân thương là súng quan kịp cố trường qua bên,

01:11:10-01:11:16
thì như cái mà cố kệ vệ vệ, cư trường bên Mỹ mà có lãi do lợi khi to have a son.

01:11:17-01:11:20
Mất kiểu thật. Thương xém của mình ngày nay là

01:11:21-01:11:24
Mỹ và Afghanistan, người Afghanistan làm kỷ gì với nhau.

01:11:25-01:11:27
Mỹ và người Iraq làm kỷ gì với nhau.

01:11:28-01:11:35
trong lúc những câu chiều Mỹ và Việt Nam là kiểu chuyển biến hãi bên là đi tìm kiếm

01:11:38-01:11:39
là hai cốt.

01:11:39-01:11:40
Vâng, vâng.

01:11:41-01:11:43
Còn có phổng bản cái bác Chuck Seasley.

01:11:45-01:11:48
Bác cũng nói là người Việt Nam rất là yêu ngọt bình.

01:11:49-01:11:53
Hôm nay con nhận thấy, con biết là cô phải đi và đi chờ chuyện sẽ phải kết thúc.

01:11:54-01:11:56
Còn rất thích chữ đồng thuận về nhận thức

01:11:57-01:11:58
Vì có nghĩa là

01:11:59-01:12:03
trước khi mình mang cho người ta thấy gì mình phải đồng thuận trong nước là mình có cái gì

01:12:04-01:12:05
mà có nghĩa nó sẽ tạo thành một cái sức mạnh

01:12:06-01:12:07
cái cái một cái gì đấy tộc thế

01:12:07-01:12:09
Vì vậy phải có phở mà nó đón đi

01:12:09-01:12:10
Cô gắn

01:12:10-01:12:11
Ờ, đấy không

01:12:11-01:12:15
Ờ, thì có cái platform cho tội trạy tiếp cần nhiều á

01:12:16-01:12:19
Đó khi tội trạy thì đang vô với phải tạm gia đủ thứ

01:12:19-01:12:24
Thưa một trong những thông niệm của mình là

01:12:25-01:12:28
mình dành mấy người chạy, chạy, chạy, chạy,

01:12:29-01:12:30
thì thoảng dừng lại đi,

01:12:32-01:12:34
rồi nghĩ, ngậm nghỉ đi,

01:12:35-01:12:37
chứ có chích được thân chức xảy khóc.

01:12:38-01:12:42
Không có người cưới hăn đồng, nhắn rồi,

01:12:42-01:12:45
không có thể nhớ để tịnh tâm một lúc,

01:12:45-01:12:50
Hỏi có những lúc tịnh tâm này, hỏi tịnh táo để nhìn lại.

01:12:51-01:12:55
Chắc là hỏi câu cuối cùng rồi. Câu signature chẳng trình là…

01:12:56-01:12:58
Nếu ngày mai cô lên hoang đảo, không biết ngày trở về.

01:12:59-01:13:02
Khi đi, cô mang theo một quấn sách, thì lần của chị ạ.

01:13:04-01:13:05
Còn này khó nhất chứ.

01:13:10-01:13:12
Có khi lần đâu là bí.

01:13:14-01:13:15
Không bao giờ Mỹ.

01:13:16-01:13:19
Mỹ tại vì phải suy nghĩ một.

01:13:19-01:13:21
Hầu vì…

01:13:22-01:13:24
À, tôi sẽ trả lời bật câu như thế này.

01:13:25-01:13:27
Tôi thật thọa được phỏng vấn.

01:13:28-01:13:31
Năm được hỏi, hoặc là bị hỏi.

01:13:34-01:13:38
Là ba cô thích kỳ này nhất,

01:13:39-01:13:44
có või nhất, thích kỳ nhất, kẹt, khoe tỏng cái gì nhất.

01:13:44-01:13:46
thì tôi luôn luôn trả lời.

01:13:46-01:13:48
Tôi rất kẹt những câu hỏi,

01:13:48-01:13:51
nhưng mà nhất nhất như vầy và duy nhất.

01:13:52-01:13:54
Vì trên thực tế,

01:13:55-01:14:00
hiểu mọi duy nhất thì quay hơn Việt Nam của tôi.

01:14:01-01:14:06
Nếu mà lên mặt trắng thì làm thế nào,

01:14:06-01:14:08
chắc chắc gì thì đem sách đâu.

01:14:09-01:14:12
Chắc có khi em âm nhạc hay là…

01:14:12-01:14:15
“Ờ, không nhạc em, cái phím nào đó”

01:14:16-01:14:17
“Mình sẽ xem đi, xem lại”

01:14:18-01:14:19
“Tôi chứ không nghĩ ra phím nào thôi”

01:14:20-01:14:23
Nhưng mà đó, chứ chắc vậy là sách

01:14:24-01:14:29
Tại vì sách thì mà đạt từng đọc á, thì hẳn đạt trong đồ của mình hết trôi

01:14:29-01:14:30
Chứ chọn ra một cái chịu là

01:14:31-01:14:35
Như là kiểu xin lỗi, kiểu là kính thẳn thì

01:14:35-01:14:40
Mình là loại ít rùa vào cái gì là “nhất nhất” là “duy nhất” cả

01:14:40-01:14:45
Tại vì tư duy mình tụt học hành thử nhưng mà

01:14:47-01:14:53
đều phải đi đến một hành tính sai, một cái ốc đảo

01:14:54-01:15:02
thì phải tìm inspiration và joy, nhận là nguồn cảm hưởng và niềm vui

01:15:03-01:15:06
chắc là phải nghệ thuật, phim nhà với đó.

01:15:06-01:15:08
Chưa nhị ra, chưa kịp phụ sang

01:15:10-01:15:12
Từ đó châu phen đỏ nhất con đỏ

01:15:13-01:15:15
Con đỏ, con đỏ, con trở lên

01:15:15-01:15:16
Con đỏ chơi lời nè

01:15:17-01:15:19
Bây giờ con cảm ơn cô

01:15:19-01:15:20
Mà có châu lắm tối ơi

01:15:20-01:15:21
Chảy ha, có chảy

01:15:22-01:15:23
(upbeat music)